Ước gì các em mãi mãi là học sinh của trường Trung học phổ thông Việt Nhật
Bản thân tôi luôn cảm nhận như một gia đình, Anh em một nhà. Tôi cảm nhận ban lãnh đạo (Thầy hiệu trưởng) nhà trường đi ngang qua tôi mà tôi đã gặp, cách nhìn của Thầy đầy triều mến, thân thương, nhưng cách nhìn của thầy rất đầy uy lực, nghiêm nghị.
Trong cuộc đời mỗi con người chúng ta, có khoảng thời gian mà đẹp nhất, mang lại biết bao kỷ niệm buồn vui cùng thầy cô, bạn bè trang lứa, chính là quãng đời học trò của chúng ta. Tôi cũng cho rằng, yêu thương lắm ngôi trường Trung học phổ thông Việt Nhật nơi đã ươm mầm cho chúng ta biết bao mơ ước, hoài bão.
Là một ngôi trường khang trang sạch đẹp, nơi đây lúc nào cũng vang lên tiếng bài giảng ân cần của thầy cô, giáo viên nhà trường và tiếng trả lời của các học trò ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng. Sân trường là nơi giúp chúng ta giải trí sau mỗi tiết học. Đây là nơi học lý tưởng của chúng ta. Sân trường là những nơi cây xanh đang nở, nghiêng mình trong ánh nắng. Nơi đây từng chiếc ghế đá từng khoảng sân đều khắc sâu những kỷ niệm vui, buồn cùng thầy cô.
Ngày đầu tiên tôi bước vào trường phổ thông trung học Việt Nhật vào cuối mùa hè khi cây xanh đang nở hoa, trời cao trong xanh, nắng buông xuống khắp sân trường. Tôi bừng sáng lên ra trước mắt mở ra một tương lai tươi sáng tràn đầy hy vọng đang chờ đón chúng ta Tuy những ngày đầu gặp chút bỡ ngỡ, nhưng dần dần tôi thấy thích cách giảng dạy mới lạ của thầy cô, giúp tăng khả năng “phương pháp tư duy, kỹ năng giải quyết vấn đề “ của các em học sinh của trường. Mỗi thầy giáo, cô giáo mỗi người có một tính cách vui, tính khác nhau, có thầy thì vui tính, điềm đạm, Còn cô giáo thi nghiêm khắc, khắc khe, uốn nắn dạy bảo luôn hết lòng với các học sinh. Bản thân tôi luôn cảm nhận như một gia đình, Anh em một nhà. Tôi cảm nhận ban lãnh đạo (Thầy hiệu trưởng) nhà trường đi ngang qua tôi mà tôi đã gặp, cách nhìn của Thầy đầy triều mến, thân thương, nhưng cách nhìn của thầy rất đầy uy lực, nghiêm nghị. Tôi cảm thấy thật may mắn khi được đưa con đi học đến ngôi trường yêu thương này. Tôi nhìn thấy thầy cô chăm lo cho các em, được bạn bè cùng chia sẻ, gắn bó cùng nhau trong 03 năm qua của các em học sinh tuổi hồng đã cắp sách đến trường Tôi cảm nhận tình yêu thươmg của mỗi thầy, cô giáo nhà trường đã dành cho các em học sinh, giống như cha mẹ dành cho các em vậy. Người ta thường nói, thầy cô giống như cha mẹ thứ hai vậy. Thầy cô luôn luôn an ủi, động viên các em học sinh, mỗi khi các em vấp ngã, thất bại, hay là niềm vui, hay sung sướng được nhân lên khi các em học sinh thành công. Nhìn những giọt nước mắt đau khổ khi thấy những học sinh vấp ngã, khi thấy những thầy cô cũng chẳng dấu nổi cảm xúc của mình. Những lần như vậy thầy cô luôn mong sao sẽ xoa dịu nỗi đau trong học trò của mình. Mỗi thầy cô giáo, dù có tính cách khác nhau, nhưng tất cả đều có chung tình yêu nghề, yêu học sinh và cả sự nhiệt huyết trong mỗi người Nhiều khi tôi tự hỏi : “Tại sao thầy cô lại muốn truyền hết những kiến thức mà thầy cô biết để truyền đạt cho các học sinh của trường trung học phổ thông Việt Nhật thân yêu này. Tất cả thầy cô làm như vậy để tốt và truyền kiến thức, trưởng thành hơn cho các em học sinh. Để rồi sau này, khi các em học sinh bước vào đường đời sẽ gặp không ít khó khăn, chông
Lúc đó các em sẽ nhớ lại những tiết học, bài học qúi giá đã giúp các em vượt qua mọi thử thách. Công lao to lớn của thầy cô biết nhường nào, dù mai đây khi các em không đền đáp được hết công lao đó. Thời gian trôi qua nhanh quá. Cảnh vật ở sân trường y như cũ, chỉ có các em học sinh mới thay đổi. Ước gì các em mãi mãi là học sinh của trường Trung học phổ thông Việt Nhật thân yêu như một ước mơ muôn thuở. Nhưng không ai có thể đi ngược lại theo qui luật tự nhiên. Rồi ai cũng sẽ lớn lên để chuẩn bị một hành trang để bước vào đời. Nhưng mong sao ngôi trường phổ thông trung học Việt Nhật sẽ mãi mãi là người dìu dắt mang đến cho các em học sinh những kiến thức sau rộng để đưa đến một tương lai tươi sáng.
Tất cả đó vẫn chưa thể nói hết được những gì của ngôi trường thân yêu này. Trường phổ thông trung học Việt Nhật đã mang đến cho chúng ta được chấp thêm đôi cánh ước mơ. “Cổng trường mở ra”. Dù mai đây có đi đâu xa, các em cũng sẽ nhớ lại ngôi trường Việt Nhật thân yêu này. Quãng thời gian quí báu của chúng ta đã gắn bó biết bao về ngôi trường yêu dấu, Nhưng với tôi, hơn tất cả tôi yêu nhất mái trường. Đơn giản vậy bởi chính nơi đây tôi đã và đang lưu giữ nhiều cảm xúc thiêng liêng nhất. Sân trường rộng rãi thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi xào xạc lá và những cơn gió nhè nhẹ. Tôi yêu lắm sân trường này.
Tác giả: Bùi Nguyễn Công Thành - Phụ huynh em Bùi Quang Huy